Tiểu sử Đàm_Ngọc_Linh

Đàm Ngọc Linh được sinh ra trong một gia đình Mãn Châu ở Bắc Kinh. Gia tộc của bà tên Tha Tha Lạp thị, nhưng bà đã cải sang họ Đàm - một họ gốc Hán phổ biến. Bà làm vậy để tránh gặp rắc rối vì các phong trào chống Mãn Thanh dâng cao sau khi nhà Thanh bị lật đổ năm 1911 bởi Cách mạng Tân Hợi.

Đầu năm 1937, khi bà còn đang học trung học tại Bắc Kinh, bà được chọn để phối ngẫu với Phổ Nghi và được đưa đến Trường Xuân, thủ đô của Mãn Châu Quốc. Ngày 6 tháng 4 (tức ngày 25 tháng 2 âm lịch) cùng năm, bà thành thân với Phổ Nghi tại Cung điện Trường Xuân và được ban hiệu Tường Quý nhân (祥貴人)[1]. Trong khi Tinh nguyên tập khánh (星源集庆) lại ghi rằng Đàm Ngọc Linh được gọi là Khánh Quý nhân (慶貴人)[2], thậm chí lại có kiểu gọi là Đổng Quý nhân (董貴人). Bà trở nên rất gần gũi với Phổ Nghi sau đám cưới, và Phổ Nghi được ghi nhận rất yêu thích người thiếp này.

Ngày 14 tháng 8 năm 1942, Đàm Ngọc Linh qua đời chỉ mới 22 tuổi, khi đang được chữa bệnh nhiễm trùng đường tiểu. Đau lòng cho người yêu quý ra đi khi còn trẻ, Phổ Nghi đã ban cho bà thụy hiệu Minh Hiền Quý phi (明賢貴妃)[3] và tổ chức đám tang cho bà tại Bàn Nhược Tự (般若寺) ở Trường Xuân. Bà là hậu phi duy nhất trong số tổng 5 vị của Phổ Nghi từng được hưởng lễ truy tặng thụy hiệu cũng như cử hành lễ tang chính thức.

Sau sự sụp đổ của Mãn Châu Quốc năm 1945 khi Nhật Bản đầu hàng vào cuối Thế Chiến II, Phổ Nghi yêu cầu hài cốt của bà được hỏa táng và gửi về cho người thân tại Bắc Kinh. Phổ Nghi được cho rằng đã yêu thương Đàm Ngọc Linh rất nhiều và luôn giữ bên mình tấm ảnh của bà cho đến khi ông mất. Năm 2006, ngày 2 tháng 9, bà được an táng cùng phổ Nghi ở Hoa Long hoàng gia lăng viên (华龙皇家陵园), thuộc Thanh Tây lăng.